Cách đây mấy tháng em và cô ấy có cãi nhau, mấy tuần liền không gặp. Trong khoảng thời gian đó, cô ấy đã đi chơi với người khác mà em không hề biết, bạn em nhìn thấy họ khoác tay nhau đã về nói với em, nhưng em không tin là cô ấy lại như vậy, vì cô ấy cũng rất yêu em. Sau đó tụi em làm lành và quay lại với nhau, cũng chính thời gian đó em được cơ quan cử đi công tác 2 tháng. Cô ấy và một người bạn gái chuyển đến phòng em ở nhờ, tuần nào em cũng về thăm. Hết đợt công tác trở về Hà Nội, thấy cô ấy chưa thuê được nhà nên em đành đi ở nhờ để cô ấy và bạn mình ở đó.
Một buổi tối, tự nhiên em cảm thấy sốt ruột vô cùng, đứng ngồi không yên, em liền đến chỗ cô ấy và không còn tin vào mắt mình nữa: cô ấy và một người con trai khác đang nằm trên giường của em. Em như chết đứng không biết phải làm gì, rồi lẳng lặng quay gót, không để cho cô ấy biết em đã nhìn thấy. Em ngồi ở quán nước đầu ngõ rất lâu và nhìn thấy họ đi ra đường, ôm nhau rất tình cảm. Thật nhục nhã. Em nhắn tin thì cô ấy trả lời như không có chuyện gì xảy ra (cô ấy không hề biết bị em theo dõi).
Điều mà em không thể hiểu nổi là vừa hôm trước cô ấy còn đi với em vào nhà nghỉ, vậy mà hôm sau cô ta đã có thể ôm người khác được? Hai ngày sau em hẹn cô ấy ra ngoài nói chuyện, cô ấy dửng dưng bảo “giữa hai chúng ta chẳng có gì để nói”, rồi đề nghị chia tay, bởi cô ấy đã có bạn trai mới. Em không giữ được bình tĩnh nên đã chửi cô ấy là “con cave”, rồi xách xe đi thẳng.
10 ngày trôi qua, dù đã quyết định chia tay dứt khoát nhưng trong lòng em vẫn nhớ thương cô ấy vô cùng. Cô ấy cũng nhắn tin, chat và viết trên blog cho em rất nhiều, nói rằng quan hệ giữa cô ấy với chàng trai kia không có gì, cô ấy chỉ muốn khiêu khích để em chú ý tới cô ấy nhiều hơn mà thôi. Em không hiểu cô ấy là loại người thế nào và có nên tin vào những điều cô ta nói không? Em phải xử sự ra sao để tránh được sai lầm?
Phạm Mạnh (Hà Nội)
Phạm Mạnh thân mến,
Chuyện của em “ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu”, tức là em đang để tình cảm lất át hoàn toàn lý trí khiến em mất khả năng phân biệt phải trái và mất khả năng tự phân tích, suy xét để đưa ra quyết định đúng đắn. Tình cảm là yếu tố rất quan trọng,vì phải có nó thì con người mới sống được bình thường, nhưng nếu để tình cảm kiểm soát thì cuộc sống sẽ đi vào bế tắc và ta phải thường xuyên đối mặt với những khó khăn đau khổ mà không phải lúc nào ta cũng đủ sức chịu đựng và vượt qua. Em đang ở trong tình trạng như vậy.
Người yêu của em thực ra đã dần dần trở nên suy đốn chứ không phải đột nhiên “giở chứng”, chính em cũng có phần trách nhiệm trong chuyện này. Từ sự quan tâm của em không đủ, đến những tác động xã hội, cộng với bản chất vốn không được vững vàng đã khiến người yêu của em sa ngã. Giờ đây cô ấy đã dám làm những việc trơ trẽn như vậy, sau đó thản nhiên chia tay rồi lại trở về dối trá rằng làm vậy chỉ để khiêu khích em chú ý đến mình... Những hành động này chỉ chứng tỏ hai điều: thứ nhất cô ấy đã tha hóa hoàn toàn, thứ hai cô ấy vẫn đang coi em như một gã khờ để có thể tiếp tục lợi dụng, đùa giỡn.
Khi vừa mất đi một tình yêu mà mình đã quá kỳ vọng vào nó thì cảm giác nuối tiếc, thương nhớ là điều không tránh khỏi, song không thể khẳng định như vậy là “vẫn còn tình yêu” được. Sự thật là đã xảy ra một cuộc đổ vỡ chôn vùi tới tận gốc rễ niềm tin và tình cảm nơi em. Tới lúc này em vẫn luôn bị dằn vặt, ám ảnh bởi sự “phản bội” của con người mà em đã từng cho là có tư cách “cave” như vậy thì làm sao có thể tính chuyện gắn bó lâu dài được nữa? Hãy mạnh dạn quyết định. Chúc em đủ tỉnh táo để giải quyết dứt điểm vấn đề của mình.
TRI ÂM
CÁC BÀI ĐÃ ĐĂNG
- Giải cứu doanh nghiệp (30/03/2012)
- Cái vô lý của thời gian (30/03/2012)
- Thành cổ Gotland (30/03/2012)
- Sẽ có mặt nhiều đoàn nghệ thuật quốc tế đẳng cấp (30/03/2012)
- Sách với công cuộc chấn hưng văn hóa (30/03/2012)
- Những câu hỏi về "Thành phố Festival" (30/03/2012)
- Điểm nhấn của năm du lịch quốc gia (30/03/2012)
- DÂM BỤT hay RÂM BỤT? (30/03/2012)
- “Đợi” của Long Thành (30/03/2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét